Nếu anh không đến
Em không có gì đo đạc nỗi cô đơn
Không nghe tiếng thở của linh hồn, và niềm thương nhớ
Một buổi chiều không tiếng động
Một buổi chiều êm
Nếu anh không đến
Em, đã bị xóa đi trong sự nhàn rỗi và nỗi thờ ơ,
Ngồi bên cửa cuối gian phòng này
Không biết trời đã bao giờ có mưa, hay là nắng
Ngàn buổi chiều êm
Nếu anh không đến
Em nhẹ như hương và mềm như khói
Thời gian êm ái đã xóa nhòa tất cả những ngày xanh
Ngàn buổi chiều êm tràn dâng thành biển cả
Không còn cõi bờ, không còn anh
Nếu anh không đến
Đêm yên lành duỗi những ngón tay mềm ve vuốt ngực môi em
Bàn tay chìm vào da thịt, chợt mất rồi biên giới
Có ai chăng thổi hư vô vào chân tóc
Đưa em vào chốn này, hạnh phúc của thinh không
Không còn buổi chiều nào
Không còn nơi đâu
Không còn em
đoàn minh phượng
Thursday, 30 October 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Mong manh và khao khát... rất phụ nữ :)
ReplyDeleteLâu thế mới thấy chị update blog.
hay quá chị à.
ReplyDeleteÔi, chị Phượng!
ReplyDeleteKhông còn chờ đợi...
ReplyDeleteChị, cho phép em mựơn bài thơ này về blog em nhé?
:)
ReplyDeletechi cho muon bai nay trich o blog nhe
ReplyDeleteRất muốn xin phép add nick chị, nhưng không thể nào gởi request đến chị được.
ReplyDeleteAnh nào mà có diễm phúc lớn quá?
ReplyDeleteMột bài thơ tuyệt vời, rất thật!
ReplyDeleteChị ơi, trong mắt em, Chị là bậc thầy về diễn đạt nỗi cô đơn đó chị ạ. Hạt Mưa, Tro Bụi, Mưa ... Sự cô đơn trong phim, trong mấy quyển sách đó em cảm nhận nó ghê lắm chị ạ. Nó không vật vã mà lại êm đềm. Cô đơn mà nhẹ nhàng, cô đơn mà không có âm thanh, cô đơn mà phải bình thường, cô đơn mà không có khoảng cách, không có màu sắc ... Cô đơn như thế thì chỉ có chết mới ra khỏi đó thôi chị ạ.
ReplyDeleteGửi chị.
ReplyDeleteEm, đã đọc Và khi tro bụi ngay khi nó vừa được ra sách, đọc vài tin báo lúc ấy đủ để biết ít nhiều về tác giả, đã tìm Hạt mưa rơi đến bao lâu suốt 2 năm vẫn chưa được xem, lại cũng đã đọc Mưa ở kiếp sau ngay khi nó vừa có sách, rồi cũng đã mất tiền mua sách tặng bạn, vì thích, và muốn họ cùng được đọc. Gì nhỉ? đã vừa biết blog 246 tối hôm qua, đã bị thức 1 đêm để đi hết lượt tất cả entry, đã bị mất 1 buổi sáng không đi làm...246, ở đây, 1 số entry nhỏ, ngắn, nhưng lay động; 1 số khác thì dài, rộng, nhưng cũng giống họ, những người comment vào, chỉ là kiến thức đầy mình kiến thức, thiên hạ ai ai cũng bung ra đầy mình kiến thức ở đây, thế mà, cảm nhận thực sự thì có mấy ai?...
Muốn nói nhiều hơn nhưng cảm thấy lôi thôi và đường đột khi comment ở đây, không biết email của chị?
Dẫu sao, cám ơn chị.
thân quý, chúc chị vui khỏe!
võ trầm hương.
Sẽ rất biết ơn nếu xin được biết làm cách nào để có bản The wisdom of the sand? Chị đã dịch nó được nhiều chưa?
Anh em nào mà mến nhau quá!
ReplyDeleteTuyệt!
ReplyDeleteBài thơ hay quá!
ReplyDelete