Sunday 13 July 2008

Những điều chưa biết

Tôi có một cô bạn rất sợ thú vật vì cô không biết chúng nghĩ gì. Buổi tối, một con mèo đi vào giường cô lúc cô ngủ. Thân thể mềm mượt của nó chạm vào người cô. Cô thức giấc hoảng kinh như bị ma quỉ chạm phải. Cô không biết con mèo nghĩ gì, tính gì trong cái đầu nhỏ của nó. Người ta không thể hiểu được mèo, cũng như không thể hiểu được ma quỉ.

Tôi cũng có một người bạn khác nói chỉ yêu cây cỏ và thú vật, vì con người đã mất sự hồn nhiên. Làm sao mình có thể biết người toan tính những gì, yêu hay ghét, thật hay giả. L’enfer, c’est les autres. Chúng ta không thể hiểu được người khác, cũng như không thể hiểu ma quỉ.

Vậy thì chúng ta muốn gì? Chúng ta muốn lường được, kiểm soát được suy nghĩ, sự thôi thúc và hành động của những người chung quanh. Chúng ta đặt ra những qui luật cho cuộc sống chung, đặt ra những giá trị và khuôn phép xã hội. Rồi các viện thống kê và các trường đại học làm những nghiên cứu xem con người muốn gì trong những điều kiện nào đó. Hoặc nếu họ không biết họ muốn gì thì sẽ có cả một nền công nghệ thông tin quảng cáo nói cho họ biết họ muốn gì. Một thế giới an toàn là một thế giới trong đó con người không làm những gì thường xưa giờ không ai làm, những điều không biết trước. Chúng ta luôn luôn muốn biết trước.

Và rồi chúng ta chán ứ đi khi sống cuộc đời tuần này là sự lặp lại của tuần trước, người này là sự lặp lại của người kia, đâu rồi cuộc phiêu lưu, đâu rồi sự sáng tạo, đâu những nỗi mơ màng và niềm chênh vênh. Đâu rồi sự duy nhất của mỗi người được sinh ra.

Đâu rồi điều bất ngờ kỳ diệu sự duy nhất đó mang lại?

6 comments:

  1. hihi người ta đi cày mua nước đóng hộp vì sợ ô nhiễm môi trường nước mưa không uống được.
    Cái tinh khiết bị lấp dần trong khuôn phép mất rồi.

    ReplyDelete
  2. Con người hiện đại ngày càng thụ động, tự ti và ưa sự an toàn. Càng ngày, giữa vô số hỗn độn và biến động xung quanh, con người trở nên "nghèo nàn" hơn bao giờ hết. Cô đơn!

    ReplyDelete
  3. "Chúng ta muốn lường được, kiểm soát được suy nghĩ, sự thôi thúc và hành động của những người chung quanh"
    Không phải chúng ta mà chính ta.
    "Và rồi chúng ta chán ứ đi khi sống cuộc đời tuần này là sự lặp lại của tuần trước, người này là sự lặp lại của người kia"
    Không phải chúng ta mà là chính ta.
    "Đâu rồi điều bất ngờ kỳ diệu sự duy nhất đó mang lại?"
    Câu hỏi này ta dành cho ai?
    "Con người hiện đại ngày càng thụ động, tự ti và ưa sự an toàn."
    Mọi bi kịch tập thể là sự tưởng tượng phản chiếu từ bi kịch cá nhân ta, như một cách làm lành vết thương. Một bản năng tất yếu nhằm khẳng định giá trị và vị thế của cái tôi trong thế giới.

    ReplyDelete
  4. Em từng học về quản lý, thực chất là cai trị con người. Ngta hướng dẫn các qui luật tâm lý, mục tiêu là để thấu hiểu hành vi người khác: người thân, nhân viên và dân chúng. Ngta dạy những chiêu tự làm đẹp và dẫn dắt người khác một cách tinh vi. Điều tương đồng ở suy nghĩ của bài viết này là: con người luôn bị cào xé, bị phân khúc, bị moi móc hết ruột gan cho sự hiểu biết của những nhà quản lý (nhà nước và kinh doanh). Những người bị cai trị vạn đại luôn mất an toàn trong thế giới cai trị bằng bạo lực và thủ đoạn. Thế giới nhỏ bé không còn gì bí ẩn. Ngta cũng không còn gì riêng tư.
    Phản ứng tự vệ là trốn chạy, im lặng, chịu đựng ... Nhưng đến lúc nào đó, khi điểm giới hạn đến, hoặc ngta sẽ tự tử hoặc ngta sẽ đấu tranh đến chết.

    ReplyDelete
  5. nguyen gian don17 July 2008 at 19:41

    khi chi hoi "Đâu rồi sự duy nhất của mỗi người được sinh ra.
    Đâu rồi điều bất ngờ kỳ diệu sự duy nhất đó mang lại?" thi chi la duy nhat tren the gian nay day ! toi cung tu hao vi minh la duy nhat tren the gian nay ! nice day, nice succesful !

    ReplyDelete
  6. Lúc nào cũng có đầy mâu thuẫn. Người ta muốn an toàn, nhưng lại sợ sự nhàm chán. Thế nên dẫu không muốn không đoán trước được điều gì, họ vẫn ca ngợi những sự sáng tạo vượt rào.

    ReplyDelete